Editor: HD
“À, do trẫm không nhớ.”
Hiện tại Thẩm Thất mới dám khẳng định, Hàn Sâm thật sự không nhìn thấy màu sắc, không biết rốt cuộc hắn đã xảy ra chuyện gì.
Nghĩ như vậy, Thẩm Thất nhìn thức ăn trên bàn của Hàn Sâm, bỗng nhiên nói: “Chân giò hun khói trên bàn thiếp thoạt nhìn không tươi ngon như của hoàng thượng, ngự trù thật bất công, thiếp muốn nếm thử dĩa trên bàn hoàng thượng một chút.”
Thẩm Thất vừa nói xong, liền động tay, Hàn Sâm chưa kịp từ chối, Thẩm Thất đã bỏ thức ăn vào miệng, rõ ràng nên ngọt như mật, nhưng lại mặn như muốn giết người, Thẩm Thất hận không thể phun ra hết.
“Hoàng thượng không thấy mặn sao?” Thẩm Thất nhìn thấy Hàn Sâm gắp ăn mấy miếng rõ ràng.
Hàn Sâm im lặng nhìn Thẩm Thất một lát, sau đó quay đầu nhìn phương xa, cũng không trả lời vấn đề này.
“Hoàng thượng bị bệnh gì vậy?” Không thấy màu, không nếm được mùi, chẳng biết đời người còn có gì thú vị nữa.
Hàn Sâm vẫn không nói chuyện, nhưng trong ánh mắt chất chứa u buồn khiến cho Thẩm Thất cảm thấy đau đớn. Đến tột cùng nàng vẫn còn rất mềm lòng, rõ ràng đã hạ quyết tâm từ nay về sau sẽ không dính dáng gì đến Hàn Sâm, thế nhưng không nhịn được mà đau lòng xót xa cho hắn.
Nghĩ tới điều này, sắc mặt của Thẩm Thất đối với Hàn Sâm tốt hơn rất nhiều, không lạnh lùng giống như mấy ngày trước, sự cảnh giác của nàng cũng buông xuống không ít.
Dù vậy cũng không đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-lang/2936453/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.