Cố Tương đã quen với những
ngày tháng ăn nhờ ở đậu, vì
vậy cô không muốn chuyển
đến chỗ Giang Trì và rồi lại
phải nhìn sắc mặt anh để
sống.
Một trong những điều cô học
được ở nhà họ Mạnh trong
những năm qua chính là ở đời
phải biết vị trí của mình.
Nhưng việc tìm nhà không
phải muốn là tìm được ngay,
việc đó cần có thời gian, vì
vậy cô đành phải ở trong cửa hàng vài ngày.
Vừa dứt lời, cô đã nghe thấy Giang Trì nói: “Cô có thể đến chỗ tôi.”
Đôi mắt đen của anh nhìn thẳng vào Cố Tương, như thể đang nghiên cứu xem cô là loại sinh vật gì.
Cô thậm chí còn nghĩ đến việc đi thuê nhà?
Là chồng của Cố Tương, Giang Trì cảm thấy mình bị sỉ nhục.
“À, không cần đâu.” Cố Tương nói: “Tôi không quen sống cùng người khác.”
Anh đồng ý nhưng cô còn không muốn đâu!
Cố Tương suy nghĩ rất rõ ràng, hiện giờ nhà họ Mạnh gặp vấn đề nên cô không thể không chấp nhận chuyện mình đã có chồng. Khi hết thời hạn ba năm, cô sẽ ly hôn với anh, vì vậy nếu bây giờ có thể giữ khoảng cách thì phải cố gắng mà giữ.
Giang Trì nhìn cô, lạnh nhạt nói: “Đây là do cô từ chối đấy nhé, cô đừng hối hận.”
Giang Trì có lòng tốt cho cô đến nhà ở, nhưng cô lại không muốn!
Cố Tương cảm ơn: “Cám ơn ý tốt của anh Giang.”
Cửa hàng có tệ đến đâu thì cũng là chỗ của cô, không có gì là không tốt cả, cô thật sự không thèm đến sống ở chỗ anh đâu.
...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/415172/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.