Vất vả lắm mối quan hệ giữa Cố Tương và Giang Trì mới được cải thiện, nếu người nhà họ Giang vì chuyện này mà có ý kiến với Cố Tương thì quá tệ!
Cố Tương nói: “Không sao đâu.” Cô cũng chẳng có gì phải sợ.
Nếu người nhà họ Giang không thích cô, vậy thì cô sẽ rời đi là xong.
Từ khi tốt nghiệp đến giờ, Cố Tương luôn cố gắng kiếm tiền, chỉ để có thể sống mà không cần phải nhìn sắc mặt của ai, đồng thời có thể sống th7ật tốt mà không dựa vào bất kỳ kẻ nào.
Cố Tương ngẩng đầu liếc nhìn Giang Trà trên giường bệnh, thật ra cô không lo lắng về Giang Trì vì hôm 4đó anh cũng có mặt, nhưng còn người nhà của anh thì sao?
Đúng lúc này, Giang Trì ngẩng đầu lên, thấy cô mãi vẫn chưa ăn xong cơm, anh hỏi: “S8ao em ăn chậm chế? Vẫn chưa xong à?”
Cố Tương liếc nhìn phần cơm còn một nửa trên bàn, cô nói: “Em ăn chậm thì sao?”
Giang Trì trách móc: “Lúc ăn em chỉ biết cắm đầu vào điện thoại thôi, em mau ăn cho xong đi.”
“Em dùng điện thoại mà anh cũng muốn quản lý à? Có phải anh kiểm soát hơi quá rồi không đấy?”
Thấy hai người họ sắp cãi nhau, Giang Trì nhìn Cố Tương rồi đột nhiên nghiêm túc nói: “Bởi vì anh rất nhớ em, cả ngày hôm nay em chẳng ở bên anh gì cả”
Sau khi Cố Tương đến bệnh viện, mặc dù cô ở đây nhưng hoặc là có người khác, hoặc là hai người giận nhau đến mức không nói lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/2129656/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.