Rửa tay xong, Cố Tương quay về bàn, ngồi xuống và bắt đầu ăn tối.
Giang Phong đang nói chuyện với Giang Trì, nhưng thấy hai mắt Giang Trì đã5 chạy tới chỗ Cố Tương, làm gì còn để tâm đến anh ấy nữa?
Giang Phong bất đắc dĩ nói: “Anh định bảo để Cố Tương tối nay về nhà nghỉ ngơi, a6nh sẽ ở lại đây với em. Bây giờ xem ra chắc anh nên về nghỉ ngơi mới đúng! Dù sao có Cố Tương ở đây, em cũng không cần đến anh.”
Nghe Giang7 Phong nói thế, Cố Tương bảo: “Anh Hai ngày nào cũng vất vả rồi, cứ để em ở lại cùng anh ấy đi, không sao đâu”
Hôm nay, ngoài một lần đi đế4n cửa hàng thì thật ra Cố Tương toàn ngủ, sáng ngủ, chiều tối cũng ngủ.
Cho nên cô sẽ cảm thấy rất ngại nếu buổi đêm không ở lại cùng Giang8 Trì. Giang Phong nói: “Thật ra anh cũng không buồn ngủ, nhưng tốt nhất là anh vẫn nên về thôi, anh cảm thấy mình không được chào đón ở chỗ này. Nếu có việc gì thì em cứ gọi cho anh là được.”
Cố Tương: “Sao lại không chào đón anh chứ? Em thấy anh quá vất vả thôi mà”
Giang Phong mỉm cười.
Thật ra buổi đêm cũng chỉ nghỉ ngơi thôi chứ không có việc gì, chẳng qua mọi người cảm thấy Giang Trì ở đây rất đáng thương nên mới để người ở lại cùng anh.
Cố Tương còn chưa ăn xong bữa tối, Giang Phong đã đi về.
Trong phòng bệnh chỉ còn lại hai người.
Cố Tương vừa ăn cơm vừa nghịch điện thoại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/2129655/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.