Cố Tương bảo: “Anh cẩn thận vết thương đấy.” “Không sao.” Giang Trí nói: “Nếu ngày nào em cũng chủ động muốn ôm anh thế này, dù phải chịu thêm ha5i dao anh cũng cam lòng.”
Nghe anh nói mà Cố Tương không nhịn được cười, cô chế nhạo: “Toàn nói linh tinh thôi.” Cố Tương ôm Giang Trí v6à ngửi mùi hương trên người anh. Rõ ràng là mùi thuốc sát trùng, nhưng hòa với nhiệt độ cơ thể của anh lại khiến người ta cảm thấy an lòng.
7
Giang Trí hỏi: “Tại sao em đột nhiên muốn ôm anh?”
Cố Tương nói: “Không có gì đâu, chỉ là ý định nhất thời thôi.”
Giang Trí 4: “Thể em không nảy thêm ý định nào khác nữa à?” Mặc dù bây giờ đang bị thương, nhưng Giang Trí cảm thấy nếu Cố Tương muốn làm gì đó với anh thì8 anh cũng không có ý kiến.
Nghe Giang Trí nói thế, mặt Cố Tương nóng bừng. Đúng là những khi người đàn ông này trở nên xấu bụng thì cô chỉ còn biết câm nín.
Rõ ràng trước kia trông anh rất nghiêm chỉnh.
Hay đó chính là bản chất của đàn ông?
Vừa rồi Cố Tương muốn ôm Giang Trà hoàn toàn là vì bỗng dưng cô thấy buồn thôi. Nhưng bây giờ bầu không khí đã bị Giang Trà phá hỏng mất rồi. Cô nói: “Em không muốn! Được rồi, anh buông em ra đi.”
Bị thương còn ôm chặt như vậy, cứ như không cho phép cô rời đi vậy.
Giang Trí giữ chặt tay Cố Tương không buông, anh nói: “Vất vả lắm mới được ôm, anh cho phép em ôm thêm một lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/2129657/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.