Cố Tương: “..”
Cô nhìn chằm chằm vào Giang Trì, phát hiện mình đang bị uy hϊếp!
Cố Tương ngẫm lại thấy mình đúng là đủ thảm5. Bình thường có không hề sợ anh một chút nào. Nhưng khi ở riêng với anh, cô vẫn có phần e ngại.
“Giang Trì, bắt nạt một cô gái yế6u đuối như tôi, anh còn là đàn ông sao?”
“..” Giang Trì nhìn cô gái lúc nào cũng rêu rao mình là người yếu đuối, anh nhẹ nhàng xoa7 má cô, “Ngoan, đừng nói những lời như vậy ở trước mặt chồng em, anh sợ mình sẽ không nhịn được mà chứng minh cho em thấy anh có phải là đ4àn ông hay không đấy”
Lúc anh nói chuyện giọng rất nhẹ nhàng, nhưng bên trong lại xen lẫn cả tính công kích.
Cố Tương nhìn8 Giang Trì, cô trở mình đưa lưng về phía anh, “Tôi không thèm để ý tới anh”
Giang Trì cũng nằm xuống và ôm lấy cô từ phía sau.
Trong nháy mắt hai người trở nên vô cùng thân mật.
Cố Tương thì thào: “Anh không đi làm à?”
“Nằm với em một lát.” Giang Trì nói: “Nếu không sợ anh đi rồi, em ở nhà một mình lại khóc nhè”
“Tôi không khóc nhè” Cố Tương lẩm bẩm.
Cô cảm giác được bàn tay của Giang Trí đang đặt trên eo mình.
Quen biết nhau lâu như vậy, đây là lần đầu tiên cô có suy nghĩ muốn mở lòng và chấp nhận anh.
Nhưng trên phương diện tình cảm cô chẳng có tí kinh nghiệm nào, nên trong lòng không tránh khỏi có chút lo lắng.
Giang Trà lại rất chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/2129607/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.