Giang Trì nhìn bóng lưng của cô, anh nói: “Anh đi tắm đây”
Cố Tương hỏi: “Thế chỗ hoa này phải làm sao bây giờ?”5
Giang Trì bảo: “Đã tặng cho em rồi thì em tự quyết định”
“Vậy thì tôi sẽ dùng nó để tắm!” Cố Tương nói6.
Giang Trì: “...”
Chỗ hoa này đều là tấm lòng của anh đấy!
Anh lườm cô, “Không được, em không 7thích thì để tôi tặng người khác
“Toàn là hoa hồng cả, anh muốn tặng cho ai?” Cố Tương kinh ngạc nhìn về phía G4iang Trì, “Anh có người anh thích à?”
Nếu thể thật thì Cố Tương cảm thấy mình có thể rời đi sớm hơn một chút.
Giang Trì nhìn Cố Tương, qua ánh mắt của cô, anh phát hiện dường như Cố Tương còn ước gì anh có người mình thích ấy.
Anh nhìn lướt qua đám hoa hồng và bảo: “Thôi, cho em thả vào bồn tắm đấy”
Anh phát hiện mình nói không lại cô.
Giang Trà trở về phòng tắm rửa, lúc đi ra phát hiện có thật sự ngắt rất nhiều cánh hoa, nhưng vì có quá nhiều hoa hồng nên cô cũng không dùng được bao nhiêu. Chỗ hoa hồng còn lại vẫn được chất đống trong phòng khách, rất hùng vĩ.
Giang Trí ngồi xuống ghế sô pha và đưa mắt quan sát căn nhà của mình, trong nhà có cái cốc cô đã dùng, đôi dép lê, còn cả cái áo khoác cô để sang một bên không mang vào phòng, chiếc ô của cô...
Trước kia trong căn nhà này chỉ có một mình anh, mà bây giờ, đâu đâu cũng có bóng dáng của cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/2129598/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.