Đôi mắt trong veo của Cố Tương nhìn Giang Trì. Cho nên, ý của Giang Trà là thích cô, 5đúng không?
Nếu không anh giữ cô lại làm gì?
Kết quả, cô còn chưa kịp lên tiếng đã nghe thấy Giang Trì nó6i: “Sau khi em đến, ông nội không còn lo lắng chuyện kết hôn của anh nữa, cũng không suốt ngày lải nhải bên tai anh. Nếu 7em đi, anh lại phải quay trở về cuộc sống như trước kia”
“...” Cố Tương lẳng lặng nhìn Giang Trì, cuối cùng cô nó4i: “Được thôi.”
Thì ra là như vậy!
Đúng là cô tự mình đa tình rồi.
Cô liếc nhìn Giang Trì rồi đi 8về phía thang máy, Giang Trì nhìn theo bóng lưng của cô, anh hỏi: “Em bỏ hoa à?”
“Bỏ” Cố Tương đi vào thang máy, cửa thang máy trực tiếp đóng lại.
Quản lý hỏi Giang Trì: “Ngài Giang, có cần tôi giúp đưa lên nhà không?”.
Giang Trì nhìn đống hoa, đây là lần đầu tiên anh tặng hoa cho một người phụ nữ, nhưng có vẻ Cố Tương không thích. Nhưng, nếu ném đi thì lại tiếc quá. Anh đành nói: “Mang lên đi.”
May là nhà anh đủ rộng.
Những bó hoa kia được mang lên và chất thành một đống trong phòng khách.
Cố Tương mở tủ lạnh, lấy quả dưa hấu hôm qua chưa ăn hết ra cắt nhỏ, thấy quản lý tòa nhà cho người mang hoa lên cũng không nói gì.
Chỗ hoa này lại được lợi cho Cổ Noãn Noãn.
cổ Noãn Noãn nhìn đống hoa mà thích thú đến mức nhảy nhót tưng bừng.
Con mèo nhỏ này rất thích tham gia vào chuyện náo nhiệt. Trong nhà có vật gì mới là kiểu gì nó cũng phải chạy đến xem thử.
Giang Trì nhìn con mèo nhỏ này làm hỏng những bông hoa anh tặng cho Cố Tương mà đau cả đầu.
Cố Tương bê đĩa hoa quả đi tới đặt ở trên bàn, cô hỏi Giang Trì: “Anh ăn không?”
Giang Trì nhìn cô, phát hiện cô rất là bình tĩnh.
Cô đặt đĩa hoa quả xuống rồi đi xem Cố Noãn Noãn, còn chụp cho nó mấy bức ảnh gửi cho Bạch Vi, [Cậu trồng Cổ Noãn Noãn này, buồn cười chưa.] [Sao có nhiều hoa vậy?] sự chú ý của Bạch vi không đặt vào con mèo.
Cố Tương giải thích: [À, Giang Trì mua đấy.]
[Tặng cho cậu à?] Trái tim thích hóng chuyện của Bạch Vi lập tức bùng cháy.
Cố Tương đáp: [1].
[Nhìn không ra đấy, bác sĩ Giang tốt quá nha! Còn biết tặng hoa cho cậu.]
Cố Tương nhìn đống hoa trước mặt, [Thả trong bồn tắm để ngâm chắc thích lắm.] Bạch Vi: “...”
Đang nói chuyện với Bạch Vi, trong đầu Cố Tương lại nghĩ đến một chuyện khác, cô quay đầu nhìn Giang Trì, hỏi anh: “Phải rồi Giang Trí, ngày mai anh có rảnh không?”
Giang Trì: “Sao vậy?”
Thấy Cố Tương còn muốn nói chuyện với mình, anh đột nhiên cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Anh nhìn Cố Tương và chợt nhận ra cô chính là một người như vậy.
Cho nên, cô chẳng có phản ứng gì trước những bó hoa mà anh tặng. Trên thực tế, Cố Tương là một cô gái xinh đẹp, cũng có nhiều người đàn ông theo đuổi cô, và bọn họ không phải chưa từng dùng phương thức tặng hoa cũ rích này. Nhưng điều khiến cô thấy ấn tượng thường không phải là những hành động xốc nổi như thế này.
Cố Tương nói: “Ngày mai mẹ tôi muốn dẫn Mạnh Nghiên tới đây, hình như lần trước bà ấy lấy được địa chỉ của chúng ta ở chỗ chú Đỗ. Tôi đang nghĩ, nếu anh rảnh rỗi thì có thể ở nhà giúp tôi một chút được không?
Cố Tương cảm thấy khá lo lắng khi nghĩ đến việc phải gặp mẹ.
Trong những năm qua cô đi bàn công việc kinh doanh một mình, đi giao tiếp với những người khác cũng một mình mà chẳng cảm thấy gì.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]