Theo suy nghĩ của Mạnh Nghiên, mẹ tới nhà họ Giang, nhà bọn họ biết chuyện Cố Tương đã làm thì nhất định sẽ mắng Cố Tương một trận, 5đến lúc đó Cố Tương chỉ có xấu mặt.
Bị Mạnh Viễn Châu đánh, Mạnh Nghiên càng hối hận. Nếu lúc ấy người kết hôn với Giang Tr6í là cô ta, có nhà họ Giang làm chỗ dựa thì Mạnh Viễn Châu làm sao dám đánh cô ta như thế?
Nhắc đến chuyện của Cố Tương, bà7 Mạnh nhìn Mạnh Nghiên và ngập ngừng, nói: “Bọn họ nói, muốn giải quyết chuyện của nhà ta không khó, nhưng họ muốn con đi xin lỗi c4hị của con”
Mạnh Nghiên: “...”
Xin lỗi?
Tại sao cô ta phải đi xin lỗi? Mạnh Nghiên hỏi lại: “Mẹ có nghe nhầ8m không ạ? Người bị đánh là con cơ mà, tại sao con lại phải đi xin lỗi chị ta?”
“Mẹ cũng đã nói thế, nhưng bọn họ muốn như vậy đấy.” Bà Mạnh nhìn Mạnh Nghiên, bà ta nói tiếp: “Nghiên Nghiên à, bố của con đã không ngủ hai ngày nay rồi, hay là thì con đi xin lỗi chị con đi, không nhà ta phá sản mất! Con cũng không muốn thể phải không?”
“Nhưng mà con...” Mạnh Nghiên đúng là có khổ mà không nói được. Cô ta nghĩ hôm nay mình vừa mới chạy tới cửa hàng để gây chuyện với Cố Tương xong, giờ lại đi xin lỗi, Cố Tương làm sao có thể tha thứ cho cô ta chứ?
Bà Mạnh cũng đang thở dài vì chuyện trong nhà.
Mặc dù bà ta không muốn xuống nước với Cố Tương, nhưng thật ra bà ta biết rất rõ cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/2129585/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.