Cố Tương nhìn Giang Trì, cô hỏi: “Anh cũng vì lo lắng cho tôi nên mới chạy tới đầy đón tôi à?”
Rõ ràng là anh có thể về t5hẳng nhà luôn. Giang Trì nói: “Chứ còn sao nữa?”
Mượn ánh sáng đèn đường, Cố Tương nhìn thoáng qua sườn mặt đẹp 6trai của anh, cô cười hỏi: “Giang Trà này, có phải anh thích tôi không? Nếu không thì tại sao anh lại quan tâm tới như
v7ậy?”
Nghỉ làm một ngày, còn chạy tới đón cô, Cố Tương phát hiện mình rất cảm động. Giống như có người bất ngờ quan tâm đ4ến mình.
Anh cũng không còn là người chồng lạnh lùng, xa lạ như trước kia nữa.
Ai ngờ sắc mặt Giang Trí lại tối 8sầm lại sau khi nghe được lời nói của cô, “Em suy nghĩ nhiều rồi! Anh đã từng nói, anh sẽ không thích loại phụ nữ không chút dịu dàng nào như em”
“..” Cố Tương nhếch miệng, “Vậy nếu anh không thích tôi thì anh tốt với tôi như vậy làm gì? Đưa cho tôi một con mèo rồi đến đón tôi sau giờ làm việc.”
“Nếu đã lấy em, anh phải có trách nhiệm với em!” Giang Trì nói rất nghiêm trang.
Đồng thời trong lòng càng thêm kiên định, đúng thế!
Chính là như vậy!
Anh cũng sắp đầu ba đến nơi, làm sao có thể như thằng nhóc mới lớn mà thích một cô gái như vậy, ngu chết đi được!
Thấy Cố Tương nhìn mình chằm chằm, Giang Trí Đèn cố tình làm kiêu nhìn cô một cái, “Sao, không thích anh đối xử tốt với em à?”
“Không phải vậy.” Cố Tương nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/2129586/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.