Cố Tương: “...”
Cố Tương luôn nhớ dáng vẻ lạnh lùng kiêu ngạo của Giang Trì trong hai lần đầu tiên cô gặp anh, cô không5 bao giờ nghĩ rằng sẽ có một ngày anh nói những lời như vậy ở trước mặt cô.
Giọng của anh rất ấm, thái độ cũng rất dịu d6àng khiến trong phút chốc cô suýt nữa đã nghĩ rằng anh chính là người mà cô vẫn luôn chờ đợi.
Trên thực tế, ai mà không 7mong chờ một thứ như tình yêu chứ? Chỉ là, có người may mắn gặp được đúng người, có người lại không gặp được, mà họ cũng không m4uốn nghĩ tới chuyện đó nên định bụng độc thân cả đời.
Cũng không phải Cố Tương chưa từng nghĩ tới, nhất là trong khoảng8 thời gian Bạch Vi chuẩn bị kết hôn, thấy cô ấy hạnh phúc mà ngày nào cô cũng cảm thấy hâm mộ.
Khi đêm xuống chỉ còn lại một mình, cô sẽ có cảm giác rất trống vắng, cô đơn.
Đến lúc Bạch Vi kết hôn, cô ấy sẽ có gia đình của riêng mình, vậy còn cô thì sao?
Cô thì sao đây?
Hình như cũng chỉ có một mình. Khi đó cô cũng từng mơ tưởng, trên đời này có lẽ thật sự có một người như vậy! Nhưng chuyện may mắn như vậy sẽ không đến lượt cô đầu. Cho nên, cô gạt bỏ đi suy nghĩ ấy.
Sau đó, vì vấn đề của nhà họ Mạnh mà cô kết hôn với một người mình chưa gặp bao giờ, cô cũng ném những suy nghĩ ấy đi.
Nhưng thật không ngờ vào giờ phút này, Giang Trí lại ở trước mặt cô như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/2129557/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.