Bởi vì thái độ của cô thực sự quá tốt, Tổng Giám đốc Hoàng đồng ý đề nghị của cô. Cố Tương cúp máy, để điện thoại xuống, cô ngồi có người 5ở trên ghế sô pha và hít sâu một hơi, trông dáng vẻ chán nản.
Cuộc sống mà không có tiền thật quá gian nan.
Giang Trí đứng6 đó nhìn cô, thái độ thành khẩn của cô khi nói chuyện với người ta, và vẻ tuyệt vọng sau khi cúp điện thoại tạo thành sự chênh lệch rất rõ7 ràng.
Anh nhìn ra được cô đang có một khoảng thời gian khó khăn.
Cố Tương ngồi buồn bực ở trên ghế sô pha một lát, đột n4hiên bên cạnh đưa tới một cốc sữa tươi, cô ngẩng đầu nhìn Giang Trà, “Cái gì vậy?”
Giang Trí nói: “Trước khi ngủ uống một cốc sữa 8sẽ tốt hơn.”
“...” Đối mặt với Giang Trì đột nhiên quan tâm, Cố Tương thấy hơi không quen, nhưng cô vẫn nhận lấy, “Cám ơn.”
Giang Trì: “Đã muộn rồi, đi ngủ sớm đi.”
Cô cầm cốc sữa, nhìn thấy Giang Trí đã dọn xong giường rồi, và nhanh chóng nằm xuống.
Sáng hôm sau, lúc Cố Tương tỉnh lại thì Giang Trì đã không còn ở trong phòng, rèm cửa bị đóng kín không có ánh sáng lọt vào. Cô mở điện thoại ra xem giờ, phát hiện thế mà đã hơn mười giờ rồi.
Cô không ngờ mình lại ngủ dậy muộn như vậy, Cố Tương nằm trên giường một lúc thì điện thoại đổ chuông, là của Tổng Giám đốc Hoàng, Tổng Giám đốc Cố, không phải cô nói mấy ngày nữa mới thanh toán à? Sao đã chuyển tiền cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/2129558/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.