“Tên lừa gạt, ngươi gạt ta!” Một quyền đánh vào ngực y, dư nộ chưa tiêu.
“Bổn vương còn không phải là vì rồi nghĩ đến đến ngươi mới ra này hạ sách…” Mồ hôi như mưa hạ, thật không biết như thế nào giải thích mới tốt.
Hai người nháo rất dữ dội, Kim Ngọc đã khôi phục chút tri giác, mặt lạnh đẩy Lang Nguyên, xoay người đi ra cửa.
Miệng luôn nói thật tình yêu hắn, mà hết lần này đến lần khác lừa gạt hắn, hắn không biết khi nào là thật khi nào là giả, nói hắn sao có thể tin tưởng y?
Đột nhiên, Hùng Nhị từ vũng máu nhảy lên, chưởng đánh vào sau lưng hắn, hắn muốn mau chóng rời đi, không chú ý tới sau lưng có người đánh lén, nhưng Lang Nguyên thấy tất cả.
“Ngọc, cẩn thận.” Mắt thấy chưởng phong sắp chạm vào người Kim Ngọc, Lang Nguyên phi thân ôm hắn vào trong lòng, té trên mặt đất lăn một vòng.
Hùng Nhị cũng sa cơ lỡ vận, sau khi đánh ra một chưởng chí mạng này, mũi miệng chảy máu, té trên mặt đất chết tươi.
“Buông ta ra.” Bị đè đến đầu chóang váng, Kim Ngọc tức giận đẩy y.
Không ngờ, Lang Nguyên kêu lên một tiếng đau đớn, há mồm phun máu tươi ở trước ngực Kim Ngọc, đại hồng hỉ phục trong nháy mắt biến thành màu đỏ sậm.
“…” Kim Ngọc ngây ngẩn cả người, quên rút bàn tay đang đặt trên ngực Lang Nguyên.
“Ngọc nhi, còn không mau nâng Hổ Vương dậy.” Hồ Vương rống lớn.
“Ân…” Đờ đẫn nâng Lang Nguyên, tay run rẩy không ngừng, thầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-ho-nhap-ho-khau/3035390/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.