Kim Ngọc ôm bảo bối nhà Kim Cát, nựng khuôn mặt nhỏ nhắn mượt mà đáng yêu, đôi mắt đứa nhỏ xoay tròn nhìn hắn, còn không ngừng chảy nước miếng, trong lòng hắn tràn ngập yêu thương vô bờ.
Từ khi lấy Lang Nguyên, biết rõ mình không có khả năng có hài tử, bình thường ngay cả liếc mắt mấy nữ tử trong tộc, hắn cũng mất hứng, đừng nói hắn đi chạm nữ tử khác.
“Ca, không phải ca thích nhất tiểu hài tử sao? Vì sao không sinh một đứa?” Kim Cát chớp đôi mắt hồng to tròn, hỏi hắn.
“Đệ tưởng ta không nghĩ đến hả, phụ vương từng len lén tống nữ tử đến phòng ta, kết quả bị Lang Nguyên bắt gặp, đáng thương nàng kia bị Lang Nguyên đánh bay ra ngoài, bị trọng thương.” Nhớ tới chuyện lần nọ, Kim Ngọc bất đắc dĩ lắc đầu.
Kỳ thật, khi còn bé hắn yêu chiều tiểu đệ cũng là bởi vì hắn rất thích tiểu hài tử, hắn từng nghĩ tới thú một Hồ Hậu rồi sinh nhiều hài tử…
Chính là bây giờ không có khả năng rồi, chỉ có thể ôm hài tử của tiểu đệ cho đỡ nghiền, này cũng là nguyên nhân hắn nóng lòng tìm kiếm lục lân quả.
“Như vậy hả, vậy ca dùng lục lân quả cũng sinh một đứa đi.”
“Uh, chủ ý này không tồi, vừa lúc tìm được nhiều lục lân quả như vậy.” Đùa tiểu hồ ly trong lòng, lại thêm tiểu đệ nhắc nhở, làm hắn đột nhiên hiện ra một ý niệm trong đầu.
Chỉ là sinh hài tử, người nào sinh cũng thế, cho nên…
Luôn luôn là hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-ho-nhap-ho-khau/3035393/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.