Thịnh Đình Xuyên cứ chăm chăm nhìn điện thoại, mãi không thấy Tưởng Trì Vũ trả lời tin nhắn. Anh bắt đầu tự diễn lại trong đầu từng chi tiết lúc tỏ tình, lo lắng chẳng biết mình nói sai ở đâu. Vì thế, anh hoàn toàn không chú ý tới cuộc trò chuyện đang diễn ra trong nhà.
“…Thế nên, nên chuẩn bị quà gì thì hợp nhỉ?” Nếu thực sự nhận cô ấy làm con gái nuôi, với tư cách là cha nuôi, cũng phải có quà ra mắt.
“Trang sức kim cương?” Thịnh Mậu Chương đề xuất.
“Ngọc phỉ thúy đi,” Hạ lão phu nhân mỉm cười nói, “Dù sao vàng có giá, ngọc vô giá. Bà thấy khí chất con bé ấy, đeo ngọc chắc chắn rất hợp.”
“Tôi cũng thấy thế.” Dụ Cẩm Thu gật đầu đồng tình.
Dụ Hồng Sinh suy nghĩ một hồi, quyết định đích thân chọn một bộ phỉ thúy bạch băng loại kính, rồi thuê người thiết kế chế tác riêng.
…
Còn Thịnh Đình Xuyên, cả đêm trằn trọc không ngủ được.
Sáng hôm sau vừa ra khỏi nhà đi làm, anh đã thấy tin nhắn từ Thương Sách trong nhóm:
【Nghe nói đứa bé trong bụng Tưởng Thư Nhan không giữ được rồi. Cô ta bị gãy xương sườn, phải phẫu thuật, chắc chắn không giữ nổi đứa bé.】
【Nghe bảo cô ta tỉnh lại thì làm ầm ĩ trong bệnh viện, nói người ta coi mạng người như cỏ rác.】
【Nhà họ Kim vốn không định giữ cái thai đó. Giờ xảy ra chuyện, họ vui mừng ra mặt, đưa cô ta 50 vạn coi như bồi thường. Cô ta không chấp nhận, lại còn làm ầm lên, kinh động tới cả đồn công an.】
【Vì ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4997042/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.