Tại trường cưỡi ngựa ngoại ô Bắc Kinh.
Vì Tưởng Trì Vũ là người mới tập cưỡi ngựa, Dụ Hồng Sinh dẫn cô đến một khu vực yên tĩnh hơn để luyện tập.
Cô học rất nhanh, chẳng mấy chốc đã có thể tự mình cưỡi ngựa đi quanh sân, chỉ là tốc độ còn rất chậm.
Dụ Hồng Sinh đã cẩn thận chọn cho cô một con ngựa tính tình hiền lành, dễ điều khiển.
“Bao giờ cháu mới có thể cưỡi ngựa phóng khoáng như chú được?” Tưởng Trì Vũ lần đầu thử cưỡi ngựa, cảm thấy vô cùng thích thú, trong lòng tất nhiên cũng muốn tiến bộ nhanh hơn.
“Cứ từ từ, không cần vội vàng, phải từng bước mà tiến.” Dụ Hồng Sinh đáp.
Cô mỉm cười gật đầu.
“Giờ nghỉ ngơi một chút đi, cũng nên dành thời gian làm quen thêm với ngựa.”
Sau khi cô xuống ngựa, Dụ Hồng Sinh còn dặn dò thêm vài điểm chú ý. Tưởng Trì Vũ biết ông từng học bài bản về cưỡi ngựa nên rất muốn xem ông biểu diễn. Dụ Hồng Sinh chỉ cười nói: “Để chú chuẩn bị chút đã.”
Tưởng Trì Vũ vui vẻ gật đầu.
…
Cô nhẹ nhàng vuốt ve phần mông ngựa, lúc nãy ngồi trên lưng ngựa vì còn hứng thú mới lạ nên không để ý, nhưng bây giờ vừa xuống, cô mới cảm nhận được từng cơn đau nhức truyền tới từ vùng mông và gốc đùi.
Đặc biệt là khi di chuyển, cảm giác đau càng rõ rệt.
Xong rồi…
Mới chỉ bắt đầu thôi mà đã thế này, mai mốt còn không biết đau tới mức nào nữa!
Không khéo còn bị trầy xước mất.
…
Vì vị trí đau khá nhạy cảm, Tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4997037/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.