Hôm hẹn cưỡi ngựa, thời tiết nắng đẹp.
Ánh nắng trải dài, vàng rực cả mặt đất.
Tưởng Trì Vũ tự lái xe đến. Vì ước lượng sai tình hình giao thông nên cô đến muộn hơn hai mươi phút so với giờ hẹn. Nhân viên phụ trách dẫn cô vào trong, giới thiệu sơ lược về câu lạc bộ cưỡi ngựa.
“… Vì thời tiết lạnh nên hiện tại chỉ mở khu cưỡi ngựa trong nhà. Tầng hai có bể bơi và phòng tập gym. Ngài Dụ và mọi người đang chọn ngựa, tôi sẽ đưa cô đi thay đồ trước.”
Muốn đến phòng thay đồ, phải đi ngang qua khu cưỡi ngựa trong nhà.
Lần đầu tiên đến một nơi như thế này, cái gì trong mắt Tưởng Trì Vũ cũng đều mới mẻ, đầy tò mò.
Trong sân có khá nhiều người, cả trẻ con cũng có.
Ngay lúc ấy, một người đàn ông cưỡi ngựa từ xa dần tiến lại phía cô.
Cách vài mét, anh giơ tay kéo dây cương, khống chế con ngựa, từ trên cao cúi mắt nhìn xuống cô.
Diện mạo điềm đạm, khí chất lạnh nhạt. Bộ đồ cưỡi ngựa màu đen điểm xuyết khuy áo màu vàng kim, sang trọng một cách kín đáo. Mỗi động tác cưỡi ngựa đều khiến quần áo ôm sát người, vừa tao nhã vừa đầy sức hút.
Lờ mờ có thể cảm nhận được những đường nét cơ bắp ẩn dưới lớp vải, mang theo cảm giác đầy mạnh mẽ.
Khi ánh mắt chạm nhau, Thịnh Đình Xuyên đã xoay người xuống ngựa, dắt dây cương chậm rãi bước về phía cô.
Quần cưỡi ngựa đen thêu hoa, kết hợp cùng đôi bốt da, làm đôi chân anh ta trở nên thon dài cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4997036/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.