Thịnh Đình Xuyên làm trong lĩnh vực thiết kế, trí nhớ từ trước đến nay vẫn luôn rất tốt, chỉ liếc một cái liền nhận ra người đang rình mò bên ngoài nhà vệ sinh là ai…
Cửa hàng lễ phục này không quá đông khách, một số nhà vệ sinh phần lớn thời gian đều bỏ trống.
Anh chậm rãi tiến lại gần. Vì hành lang trải thảm nên bước chân hầu như không gây ra tiếng động. Chẳng mấy chốc, Thịnh Đình Xuyên đã nghe thấy giọng nói nũng nịu của một người phụ nữ vang ra từ nhà vệ sinh nam.
“Đừng ở đây mà, sẽ bị người ta bắt gặp đấy.”
“Không ai đến đâu.”
“Nhưng mà…”
“Em không thấy ở đây rất kích thích sao?”
“Anh đúng là đồ hư—” Giọng người phụ nữ run rẩy, hơi thở cũng ngày càng gấp gáp, “Chị còn đang đợi chúng ta trong phòng.”
“Thì để cô ấy đợi.”
“Em sợ có người đến.”
“Đừng sợ, đây là cửa hàng lễ phục cao cấp, nhân viên đều rất biết điều. Lần trước bọn mình trong phòng thử đồ… chẳng phải cũng không ai dám làm phiền sao?” Giọng người đàn ông thở dốc nặng nề, “Hơn nữa hôm nay em mặc thế này bên trong, còn cố tình quyến rũ anh trước mặt chị em, chẳng phải là muốn tìm cảm giác kích thích sao?”
“Không có mà.”
“Đừng nhúc nhích, ngồi yên.”
“Nơi này lạnh, em thấy lạnh.” Giọng người phụ nữ vừa thẹn vừa sợ, làm nũng một cách đáng yêu.
“Lạnh ở đâu, để anh xem.”
“Lúc nãy anh cứ nhìn chị em mãi, thấy chị ấy xinh à?”
“Cô ta chỉ được cái mặt mũi với vóc dáng, nhưng nhạt nhẽo chán ngắt. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4996983/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.