Thịnh Thư Ninh liếc nhìn anh trai mình bằng khóe mắt.
Thật là khó chiều!
Thực ra buổi tiệc đính hôn này, cũng không nhất thiết phải có anh đi cùng. Nhưng trước đó mẹ cô cũng từng nhắc riêng, nếu nhà họ Hạ có hoạt động gì, thì nên rủ anh trai đi cùng nhiều hơn.
Thịnh Đình Xuyên xuất thân từ ngành thiết kế, ngoài việc quản lý vận hành công ty, anh còn đảm nhiệm công việc thiết kế, vì thế phần lớn thời gian đều bận rộn trong công việc. Dụ Cẩm Thu cũng hy vọng con trai có thể ra ngoài giao tiếp nhiều hơn, biết đâu có thể gặp được cô gái phù hợp.
Vì vậy, khi nghe nói anh sẽ tham dự tiệc đính hôn, Dụ Cẩm Thu còn đích thân chọn cho con trai một bộ đồ phối sẵn.
“Con thấy… hơi trang trọng quá.” Thịnh Đình Xuyên cười khổ.
Ai không biết còn tưởng anh mới là nhân vật chính của buổi tiệc.
“Trang trọng sao?” Dụ Cẩm Thu quan sát lại bộ đồ, gỡ chiếc trâm cài hình lá trúc đính ngọc lục bảo xuống, “Giờ thì được chưa?”
Thịnh Đình Xuyên gật đầu.
“Đã đi dự tiệc, lại là dịp đính hôn vui vẻ náo nhiệt như vậy, đừng có mặt lạnh, trò chuyện với mọi người một chút, biết đâu còn kéo được mối làm ăn về cho công ty.”
Kéo mối làm ăn? Thịnh Đình Xuyên không phải không hiểu. Thịnh Thế chủ yếu phục vụ khách hàng nữ, mẹ nói vậy, rõ ràng là đang ngụ ý: Ra ngoài “tìm vợ” đi con.
“Chị à,” hôm nay Dụ Hồng Sinh cũng có mặt, “con cái có phúc phần riêng của nó, chuyện của Đình Xuyên, cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4996984/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.