Bên cửa sổ của Sơn Thủy Hình Học, từ trên cao nhìn xuống, đúng lúc có thể thấy Lâm Hạo Dương đang thu dọn đồ đạc giữa gió lạnh. Thịnh Đình Xuyên thẳng thắn nói:
“Đám cưới của Ninh Ninh sắp diễn ra rồi, cậu ta có khi nào vì yêu không thành mà gây chuyện không?”
Hạ Tuần nhìn người phía dưới, ánh mắt trầm lặng, khó đoán: “Không rõ.”
Đi theo anh ta mười năm, những gì nên cho, anh đều đã cho cả rồi.
Hai năm trước, vào dịp kỷ niệm thành lập phòng làm việc, Hạ Tuần thậm chí còn tặng cậu ta một căn hộ.
Anh vốn luôn rộng rãi với nhân viên.
Thương Sách líu lưỡi: “Chỉ sợ Lâm Hạo Dương không phải muốn tiền bạc đền bù, mà là muốn…”
“Nhắm vào chú út ấy à.”
Ai mà ngờ được, chú út lại có thể “cân hết cả nam lẫn nữ”.
Hạ Văn Lễ liếc anh ta một cái: Cậu im lặng dùm cái.
Hạ Tuần bình thản nói: “Thời gian này tôi sẽ cho người theo dõi kín đáo, không để cậu ta phá đám trong lễ cưới.”
“À đúng rồi lão Hạ, trước khi cưới có cần tổ chức tiệc độc thân không?” Thương Sách hứng khởi đề nghị, mắt sáng rực khi nhắc đến chuyện tụ tập vui chơi.
Hạ Văn Lễ bất đắc dĩ: Anh đã là người có vợ rồi, còn tiệc độc thân gì nữa.
Thương Sách cười hề hề: “Thì cũng chỉ là mọi người tụ tập chơi cho vui thôi. Mọi thứ cứ giao cho em, đến lúc đó gửi địa chỉ cho anh, anh chỉ cần đến là được.”
Nói rồi quay sang nhìn Thịnh Đình Xuyên:
“Tiểu Tổng giám đốc Thịnh, anh cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4996967/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.