Tô Hàm Nguyệt đích thân xuống lầu đón Thịnh Đình Xuyên. Khi hai người vào đến căn hộ, vừa vào cửa, anh đã nhìn thấy “kỳ phùng địch thủ” năm xưa của mình — Hạ Tuần, đang mặc tạp dề, bận rộn trong bếp.
Nếu chỉ nhìn khuôn mặt, anh ta vẫn là dáng vẻ cao quý, lạnh lùng như trước. Nhưng lúc này lại đang cầm dao, thuần thục làm cá.
Thấy Thịnh Đình Xuyên vào nhà, Hạ Tuần gật đầu nhè nhẹ xem như chào hỏi, rất có lễ nghĩa.
Trong lòng Thịnh Đình Xuyên khẽ tặc lưỡi: Tình yêu…
Đúng là điều kỳ diệu.
Ngay cả người như Hạ Tuần mà cũng cam tâm tình nguyện đeo tạp dề, rửa tay nấu nướng nữa là.
“Cháu chào bác trai, bác gái ạ.” — Đang suy nghĩ, anh đã nhanh chóng thu lại biểu cảm, bước đến lễ phép chào hỏi ba mẹ Tô Hàm Nguyệt.
“Lâu lắm không gặp cháu rồi, lần cuối gặp chắc cũng mấy năm trước.” — Ông Tô cười vui vẻ, “Gần đây làm phiền cháu phải chăm sóc con bé nhà bác nhiều quá.”
“Bác trai nói vậy khách sáo quá. Là Hàm Nguyệt đã cứu em gái cháu, với cháu thì cô ấy là ân nhân của cả gia đình. Ba mẹ cháu vốn định mời hai bác đến nhà chơi, nhưng dạo này bận nhiều việc…”
“Chúng tôi hiểu mà. Cũng không ngờ cháu còn có một cô em gái sắp cưới, thiệp mời đã nhận được rồi.”
“Bác trai, bác gái có thể đến dự tiệc không ạ?”
“Chúng tôi chuẩn bị đi xa mấy hôm tới, chắc không kịp tham dự. Cháu thay chúng tôi gửi lời chúc nhé, chúc Thịnh tiểu thư và chồng mới cưới trăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4996965/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.