Hạ Tuần nào biết được trong đầu ba mình đang âm thầm tính toán chuyện gì. Ăn xong cơm, anh liền đến công trường kiểm tra.
Ở nhà, Hạ lão gia ghé sát lại gần Hạ lão phu nhân, hạ giọng nói:
“Tôi định giới thiệu đối tượng cho Hạ Tuần.”
Bà nghe xong thì bật cười:
“Ông không sợ thằng nhóc đó nổi đóa lên, lại gây chuyện à?”
“Coi như làm quen bạn bè thôi.”
“Tôi thấy dạo này tâm trạng nó không tệ đâu, ông đừng dồn ép quá, lại khiến nó cuốn gói bỏ nhà đi đấy.”
“……”
Lúc này, Lương Gia Nhân bỗng quay sang Thịnh Thư Ninh:
“A Ninh này, sắp cưới rồi, con với Văn Lễ cũng không thể cứ ở mãi trong phòng của nó trước kia được. Dì đã cho người dọn sẵn một phòng khác rồi.”
Hai người họ trước giờ vẫn ở phòng cũ của Hạ Văn Lễ hồi chưa cưới.
Quả thật hơi nhỏ.
“Cảm ơn dì Lương ạ.”
“Khách sáo gì, dì đang sắp xếp lại, định thiết kế lại nội thất một chút.”
Phòng tân hôn, thì phải có phong cách của một căn phòng tân hôn.
Nghe vậy, Thịnh Thư Ninh bỗng nảy ra một ý, nói:
“Dạo gần đây con vừa quen một chị làm thiết kế nội thất, là sư muội của anh con. Phong cách của chị ấy rất hợp gu con.”
“Con thích là được. Vậy để hôm khác hẹn chị ấy qua nhà một chuyến.”
Lương Gia Nhân lần đầu chuẩn bị hôn lễ trong nhà, cảm thấy mọi việc đều bận rộn phức tạp, không khỏi có chút mệt mỏi.
Trước đó Hạ Bá Đường từng đề nghị: “Hay là giao hết cho bên tổ chức hôn lễ đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4996911/chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.