Ban đầu, Thịnh Thư Ninh chỉ đơn thuần thấy cô Tô này trông xinh đẹp, giờ biết cô ấy là sư muội của anh trai mình, cảm giác lại càng thêm gần gũi. Cô ngỏ lời mời về nhà chơi, nhưng bị từ chối một cách nhẹ nhàng.
Về đến nhà, cô liền nhắc đến chuyện này với anh trai.
Thịnh Đình Xuyên chỉ day day giữa ấn đường:
“Em không nói thì anh cũng quên mất, lần trước cô ấy đến mà anh chẳng chào hỏi lấy một tiếng.”
Lúc này nghĩ lại, quả là có phần thất lễ.
“Anh với cô Tô quen thân lắm à?”
“Cô ấy rất có linh khí. Chỉ tiếc sau đó lại chọn học thiết kế nội thất. Vì theo đuổi ngành khác, rồi còn ra nước ngoài nên những năm gần đây ít liên lạc, chứ trước kia quan hệ khá tốt.”
“Em muốn mời cô ấy thiết kế nội thất cho nhà mình, được không anh?”
“Đương nhiên rồi, em thích là được.”
Thịnh Đình Xuyên luôn chiều em gái, nên yêu cầu của cô, anh chưa bao giờ từ chối.
Anh lại nói:
“Để hôm nào anh mời cô ấy đến nhà.”
…
Tô Khiêm Nguyệt nhận được lời mời từ sư huynh, lập tức đồng ý ngay không chút do dự.
Cô còn đặc biệt mua rất nhiều quà.
Dụ Cẩm Thu trước kia luôn an dưỡng ở Hạ Thành, lần này là lần đầu tiên gặp cô. Thấy cô gái nhỏ vừa xinh đẹp lại ngoan ngoãn, trong lòng vô cùng hài lòng, còn liếc nhìn con trai mình thêm vài lần.
Thịnh Đình Xuyên thấy vậy liền đoán được ý của mẹ:
“Mẹ, con coi cô ấy như em gái. Mẹ đừng có gán ghép linh tinh.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4996907/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.