Thịnh Tú Hoa vẫn tiếp tục nói:
“Chị dâu về lại Kinh Thành, trong lòng em thật sự rất mừng.”
“Sắp đến Tết rồi, những ngày cả nhà đoàn viên hằng năm, đối với tất cả người nhà chúng ta, chẳng khác nào cực hình. Em biết, chị dâu chắc chắn lại sẽ khóc một trận nữa.”
“Lần này chị ấy trở về, em thấy trên cổ tay lại có thêm vết thương mới, thật sự rất đau lòng.”
“Vì thế em mới nghĩ ra hạ sách này, tuy biết rõ không phải cách lâu dài, nhưng ít nhất có thể khiến mọi người vui vẻ hơn một chút.”
Nói đến đây, Thịnh Tú Hoa quay sang nhìn ba mẹ: “Ba, mẹ, những gì con làm, tuyệt đối không có tư tâm.”
Chung Thư Ninh khẽ nhếch môi cười lạnh trong lòng.
Không thể không nói, khả năng ứng biến của Thịnh Tú Hoa đúng là không tồi.
Trong tình huống như thế này mà vẫn có thể đảo trắng thay đen.
Chuyện sai trái, nói thành làm vì mọi người.
Ánh mắt bà ta ngân ngấn nước, thần sắc như thật đầy xúc động.
Khiến không ít người có mặt cũng phải âm thầm nghĩ thầm: Có lẽ, bà ta thật sự đang nói thật? Mọi người im lặng chờ phản ứng từ phía nhà họ Thịnh.
Bữa tiệc nhận người thân đã bắt đầu, chỉ cần phong tỏa miệng tất cả những người có mặt, hoặc công khai nhận Vạn Mẫn Mẫn làm con nuôi, thì vẫn còn cách để xoay chuyển cục diện.
Tất cả khách khứa đều mang tâm trạng vui vẻ đến chúc mừng, chẳng ai muốn để cả Kinh Thành cười vào mặt nhà họ Thịnh.
Ai nấy đoán rằng, nhà họ Thịnh có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4996896/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.