Hạ Tuần xưa nay nổi danh là người chính trực, cứng rắn nhưng không kiêu ngạo.
Mọi người đây cũng là lần đầu tiên nhìn thấy dáng vẻ anh ta với mái tóc còn ướt nước — áo sơ mi trắng, quần đen, sơ mi được sơ vin chỉnh tề, trên cổ còn vắt một chiếc khăn lông, cả người toát lên nét phong trần bất kham.
“Đông người thế này, xảy ra chuyện gì sao?”
“Chú út?” — Hạ Văn Dã nhíu mày, “Sao chú lại ở đây?”
Mọi người lúc trước còn đang ngỡ rằng Thịnh Đình Xuyên đang giấu phụ nữ trong phòng tắm.
Kết quả là…
Lại giấu một kẻ từng là kình địch?!
“Tôi vừa từ công trường về, người toàn bụi bẩn. Bèn nhờ Đình Xuyên tìm cho một căn phòng để tắm rửa, thay đồ.” — Hạ Tuần thường xuyên lui tới công trình, lý do này nghe cũng hợp tình hợp lý.
Đình Xuyên? Từ khi nào quan hệ giữa hai người lại tốt đến thế?
“Nhưng đây là phòng của đại tiểu thư nhà họ Thịnh mà?” — Có phóng viên thắc mắc.
“Cô ấy không có ở đây, tôi chỉ mượn phòng tắm một lát, cũng không phải cảnh ‘nam nữ đơn độc ở cùng nhau’ gì cả.” — Hạ Tuần vừa nói, vừa đặt chiếc điện thoại của Vạn Mẫn Mẫn lên bàn, “Điện thoại của cô ấy rơi trong phòng tắm.”
Sắc mặt Thịnh Tú Hoa lúc này bắt đầu tái đi, tim đập hỗn loạn không kiểm soát nổi.
Bởi vì—
Mọi chuyện đã vượt ra khỏi kế hoạch của bà ta!
Bà ta thở gấp, chẳng lẽ Vạn Mẫn Mẫn phản bội bà?
Đang lúc còn loay hoay tính kế đối phó, thì Vạn Mẫn Mẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4996895/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.