Thịnh Tâm Dư vừa ngâm suối nước nóng xong, mặc bộ yukata tinh xảo, hai má hồng hây hây. Cô nói vài câu với mấy người bạn, rồi một mình bước về phía bàn của họ:
“Các anh vẫn chưa ăn tối sao?”
Thịnh Đình Xuyên gật đầu, nhưng sắc mặt không biểu lộ cảm xúc gì.
“Lúc tiệc đang diễn ra, sao mọi người lại đột ngột rời đi? Xảy ra chuyện gì à?” — Thịnh Tâm Dư hỏi như vô tình.
Ánh mắt cô lơ đãng đảo quanh, cuối cùng dừng lại trên người Hạ Tuần.
“Không có chuyện gì.”
Một nhóm người đồng loạt rời khỏi bữa tiệc — ai tin là không có chuyện gì xảy ra? Chỉ là sau đó, Thịnh Tâm Dư cố ý tìm người dò hỏi, lại chẳng moi ra được thông tin nào.
Em còn chuyện gì khác không?” — Thịnh Đình Xuyên nhìn cô.
“Không, chỉ là tình cờ gặp nên qua chào hỏi thôi.” — Thịnh Tâm Dư mỉm cười, rồi quay sang Chung Thư Ninh:
“Hạ phu nhân, cô có thể ngâm suối nước nóng một chút, sẽ giúp ích cho việc phục hồi vết thương ở chân.”
“Cảm ơn, tôi sẽ thử.” — Chung Thư Ninh đáp lại bằng nụ cười nhẹ nhàng.
Vợ chồng Thịnh Mậu Chương tổ chức tiệc ở đây cũng vì bác sĩ bảo rằng việc ngâm suối khoáng sẽ giúp chân Chung Thư Ninh nhanh hồi phục.
“Buổi tối hôm nay hơi bận rộn, nếu có gì sơ sót, mong cô đừng để bụng.”
Thịnh Tâm Dư cố tỏ ra như người chủ nhà hiếu khách.
Chung Thư Ninh vẫn chỉ mỉm cười:
“Thịnh tiểu thư khách sáo rồi.”
“Chúc cô có khoảng thời gian vui vẻ ở đây.”
Nói xong, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4996861/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.