Chung Thư Ninh mang về không ít đồ ăn, Hạ Văn Dã thấy thèm nên nếm thử một ít, thấy ngon thì hào phóng chia cho cả nhà, còn quay sang hỏi cô:
“Chị dâu, chị mua ở đâu thế?”
“Bạn tặng.”
“Anh ta còn thiếu bạn không? Em cũng muốn làm bạn với anh ta.”
“…”
Chung Thư Ninh bật cười.
Rõ ràng là muốn tranh thủ ăn ké.
“Em hôm nay không phải đi gặp chị họ à? Cô ấy giới thiệu bạn cho em à?” – Hạ Văn Lễ hỏi.
Chung Thư Ninh gật đầu, rồi chuyển đề tài: “Nhưng em không mua được bộ nào vừa ý cả.”
“Không sao, vẫn còn thời gian trước buổi tiệc, cứ từ từ chọn.”
Lúc ấy, Hạ Tuần đang ăn yến mạch nướng, khẽ nhướng mày.
Thứ này…
Không phải là do cậu kia làm đấy chứ? Tay nghề nấu nướng tốt thật.
“Tiệc tối nhà họ Thịnh, con có đi không?” – Hạ lão gia nhìn sang con trai út.
Hạ Tuần gật đầu: “Phu nhân nhà họ Thịnh đích thân mời, không thể không nể mặt.”
Thực ra anh ta vốn không định tham gia mấy dịp tụ họp kiểu này, thấy nhàm chán. Nhưng Dụ Cẩm Thu đích thân mời, nể mặt bà, anh ta vẫn phải đi.
“Nghe nói tiệc lần này nhà họ Thịnh mời không ít người. Nếu gặp được cô nào hợp ý, thì cứ mạnh dạn theo đuổi đi, đừng suốt ngày ru rú trong phòng vẽ bản vẽ.” – Hạ lão gia chau mày, “Con cũng không còn nhỏ nữa đâu.”
“Ba, con còn phải làm việc.” – Hạ Tuần vừa đáp vừa đứng dậy.
“Hạ Tuần, con đứng lại cho ba! Ba đang nói chuyện với con đấy!”
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4996850/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.