Editor: Frenalis
Cuối năm nay, Tùng Tâm đã sống ở thành phố ba năm.
Gia Mộc làm giao dịch hàng hóa nông sản kỳ hạn, không rõ anh có kiếm được tiền không.
Tùng Tâm không giỏi che giấu như anh, Gia Mộc luôn tỏ ra không màng thế sự, nhưng chỉ vì muốn làm cô vui vẻ mà đôi khi nói vài câu đùa giỡn.
Hôm đó, Gia Mộc đi tắm, cô phát hiện điện thoại của anh hiện lên thông báo tin nhắn.
Hóa ra có rất nhiều phụ nữ thích anh, tìm anh để làm nũng, tâm sự. Mặc dù anh không trả lời, nhưng Tùng Tâm vẫn thấy khó chịu.
Ai cũng đang theo đuổi, theo đuổi những người và dự án mang lại lợi ích.
Cô cũng như một con ruồi xanh, tụ tập xung quanh hàng rào.
Cô để điện thoại của Gia Mộc xuống, rồi tiếp tục ghép những mảnh Lego, tạo ra hình ảnh của nhân vật Maruko Chan.
Có lẽ đã đến lúc trở về thị trấn nhỏ rồi?
*****
Thiệp mời đám cưới của anh Vân và Phương Linh đã gửi đến, Tùng Tâm và Gia Mộc cùng về thị trấn dự tiệc cưới.
Anh Vân múc cho cô bát canh hạ hỏa, nói rằng môi cô đỏ như ma cà rồng, gan nóng.
Phương Linh cười, hỏi anh Vân: "Cô dâu là ai vậy?"
Anh Vân nói: "Tất nhiên là quân nhân cưới bác sĩ, chiến đấu cùng nhau. Còn như Tùng Tâm, thông minh và tinh quái, thì phải gả cho người có kiến thức, ví dụ như Gia Mộc."
Tùng Tâm uống một hớp canh, nói: "Em không có tiền mừng, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-du-xanh/3703933/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.