Editor: Frenalis
Mùa hè đến, Tùng Tâm dùng tên của anh hai Gia Lân để đăng ký một công ty truyền thông, thuê văn phòng gần đài truyền hình thành phố để tiếp cận các nguồn truyền thông.
Thỏa thuận hợp tác giữa cô và Đường Gia hoàn toàn không có giấy tờ, chỉ đơn giản là một lời hứa miệng.
Đường Gia đặt niềm tin vào Tùng Tâm, điều này khiến cô ghi nhớ mãi, có lẽ giữa họ tồn tại một sự kết nối không cần phải nói ra, chỉ dựa trên sự cảm nhận.
Khách hàng mà Đường Gia giới thiệu là giáo viên của cô ấy, một quan chức từ giới học thuật chuyển sang chính trị, giữ chức vụ vừa phải.
Tùng Tâm để anh hai Gia Lân ra mặt đàm phán, còn cô thì chiêu mộ nhân viên, xây dựng một nhóm nhỏ gồm sáu người.
Tính cách của Gia Lân là nếu được giao việc, anh ấy sẽ làm rất tốt, nhưng nếu không thì chỉ giữ thái độ thụ động.
Những khách hàng mà Gia Mộc giới thiệu cũng được Gia Lân chăm sóc.
Tùng Tâm luôn đáp ứng mọi yêu cầu của khách hàng, không quan tâm đến lợi nhuận ngắn hạn từ từng hợp đồng, mà tập trung vào lợi ích dài hạn cả năm, điều này do chú Khưu đã dạy cô.
Các đơn vị nhà nước là đầu mối của mối quan hệ xã hội.
Tuy nhiên, những việc như "hạ gục đối thủ để làm bàn đạp" hay "biến người khác thành bậc thang" thì Tùng Tâm không học được.
Đó là kiểu đánh cờ dùng một lần.
Cô nộp đơn xin nghỉ việc vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-du-xanh/3703932/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.