🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Editor: Frenalis



Lễ hội Nguyên tiêu, Tùng Tâm và Gia Mộc quyên tiền cho quỹ giáo dục của thị trấn, theo phong tục, bất cứ ai kiếm được tiền cũng phải đóng góp cho việc học hành.



Tùng Tâm mua một lọ nước hoa mùi mẫu đơn và một cặp thỏ con, mỗi ngày đều xịt nước hoa cho chúng.



Một con tên là Hằng Nga, một con là Ngô Cương.



Gia Mộc nhìn cô cho thỏ ăn cỏ đuôi chó, hỏi: "Sao không đặt tên là Hậu Nghệ?"



Tùng Tâm nghiêm túc đáp: "Hậu Nghệ và Hằng Nga không có duyên, Ngô Cương thì có."



Gia Mộc thấy Tùng Tâm ngày càng cô độc, cô dường như luôn trốn tránh chính ngôi nhà của mình, sống như một vị khách.



Mùa xuân, Tùng Tâm phát hiện mình mang thai.



Cô có chút lo lắng, nhớ lại mẹ Trân Trân đã qua đời sau khi sinh con. Vài ngày sau, cô dần bình tĩnh lại, nghĩ rằng nếu mình cũng biến mất, có thể gặp lại mẹ Trân Trân.



Gia Mộc không thể biết được những suy nghĩ quanh co trong đầu Tùng Tâm, anh mua cho cô quần áo rộng và cùng cô đi dạo. Đôi khi, Tùng Tâm ngây thơ quay đầu lại, nhẹ nhàng xoa bụng nói: "Em cảm thấy mình giống như hạt đậu."



Gia Mộc cười, chăm chú theo dõi từng cử động của cô, sợ cô vấp ngã.



Hai người thong dong đi dạo trên con đường núi rải rác những đóa hoa đỗ quyên. Cánh hoa có thể ăn được, hương thơm thoang thoảng. Ánh mặt trời ngập tràn.



Họ bước trở về căn nhà nhỏ giữa đêm, thắp sáng ngọn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-du-xanh/3703934/chuong-39.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đu Đủ Xanh
Chương 39
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.