Ánh trăng đã lên đến đỉnh đầu.
“Chúc hiền đệ, không biết hoa quỳnh kia có phong thái ra sao nhỉ….. Ta thậtsự là không chờ đợi được nhìn đến nó!” Lương Sơn Bá kia mang khuôn mặtnhỏ nhắn tỏ vẻ hào hứng, không biết khi nào một cánh hoa hồng nhạt baytới dính vào bên tóc mai cũng không hề phát hiện.
“Hoa nở rộ dưới ánh trăng, vẻ đẹp tự nhiên, tự nhiên là đẹp hơn hoa trồng trong chậu”.
Chúc Anh Đài điềm nhã cười, vươn tay giúp hắn lấy xuống cánh hoa phấn hồngkia đi, động tác lưu loát tự nhiên, cho dù hai người đều mặc một thânnam đồng phục nhưng không có một cảm giác bất nhã.
Lương Sơn Bá ha ha cười, nói: “Nếu Chúc hiền đệ có muội muội, khẳng định cũng có thể so với hoa quỳnh càng xinh đẹp”.
Chúc Anh Đài nghe vậy cứng đờ, cánh tay lấy hoa đứng ở giữa không trung, nửa ngày, mới chán nản để xuống, nhưng nhìn không ra cái gì khác thường,lại nghe hắn nói: “Trong nhà….. Quả thật….. có một muội muội”.
Ta nhìn Lương Sơn Bá nghe vậy liền lộ vẻ mặt cao hứng, trong nội tâm thầmnghĩ, dọc đường ta quan sát, khung xương của Chúc Anh Đài kia cũng coinhư cao gầy, nhưng mà cổ tay không tinh tế, cái gáy trắng nõn, cho dù là công tử nhà giàu được nuôi dưỡng tốt cũng là không thể so sánh. Támchín phần mười quả thật là một nữ tử.
Nhưng mà sao ….. đi thíchmột tên ngốc tử như vậy, vô luận Chúc Anh Đài là nam hay là nữ, đườngtình này đúng thật là nhấp nhô khó đi a.
Còn không chờ Lương Sơn Bá mở miệng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-ma-van-tai/80159/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.