San San bị anh chuyển xuống một căn phòng nằm khuất sau gian bếp. Căn phòng nhỏ, đầy đủ mọi thứ, có cả phòng tắm ở trong, chứng tỏ anh không muốn cô mò lên trên, đụng chạm tới anh lần nào nữa. Mấy lần San San nhân lúc anh đi vắng leo lên lầu. Mọi cánh cửa đều bị khoá lại, như trái tim anh đã đóng chặt không có ngăn nào chứa chất cô được nữa. 
Lâm Quân trở nên gai góc và tàn nhẫn. Mỗi lời nói của anh đều có độ sát thương cực kỳ cao, làm người ta muốn tránh né. 
"Em không vui?!" - Tiêu Viễn đọc được trong mắt cô những thương tổn - "Nếu Lâm Quân không đối xử tốt với em, em có thể về nhà!". 
Ánh mắt cô hướng xuống dưới cốc nước trên bàn. 
"Em không muốn Lâm Quân bị ba mắng. Em yêu anh ấy, dù có thế nào, em vẫn muốn ở cạnh anh ấy!". 
Điệu bộ trầm mặc của cô làm Tiêu Viễn có chút hoảng hồn. Cách đây chưa đầy hai tuần, đây vẫn là một cô gái vô tư, hồn nhiên, lúc nào cũng nói cười vui vẻ. 
"Anh giúp em một chuyện được không?". 
"Chuyện gì?". 
Anh thậm chí không cần dùng một giây để suy nghĩ. 
"Em muốn gặp Khưu Dật!". 
Tiêu Viễn nắm tay cô ra khỏi quán cà phê. Mấy cánh săn ảnh liên tục bao vây lấy cô, ánh đèn flash loá mắt. Tiêu Viễn thấy cô cứ phải cười gượng gạo như thể cuộc hôn nhân này đang hạnh phúc lắm không khỏi xót xa cho em gái mình. 
Anh đẩy cô lên xe. Nụ cười ngay lập tức tắt lịm. 
"Chưa thấy ai cười khó coi như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-hoang-de/1098852/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.