Sau trận kịch liệt, toàn thân cô đều đau đớn. Những vết hôn đỏ chót đang dần ngả sang tím. 
Lâm Quân rốt cuộc đã phần nào bình tĩnh lại, ôm cô đang vô lực vào lòng. Mắt cô lờ đờ, đến cả ngón tay cũng không động đậy được nữa. 
"Xin lỗi!". 
Anh nên tiết chế lòng ghen tuông một chút. Anh tin tưởng cô không bao giờ lừa dối anh, tin tưởng cô yêu anh, không nên đối xử với cô nặng nề, cuồng bạo như vậy! 
"Lâm Quân, em yêu anh". 
Ruột gan lửa đốt của anh bị một câu nói của cô làm cho mềm nhũn. Cô gái này từ khi trở thành vợ anh, luôn hết sức nghe lời, không còn thờ ơ với anh như trước nữa. Sự quan tâm của cô, anh đều cảm nhận được. 
"Đừng bỏ rơi em!". 
Cô thút thít như một đứa trẻ, cuộn chặt lấy anh. 
"Anh thề sẽ không bao giờ bỏ rơi em". 
Nghe anh nói vậy, cô mới chịu ngoan ngoãn chìm vào giấc ngủ. 
Anh nên dẹp bỏ bớt lòng hoài nghi với cô. Trên màn hình điện thoại hiện lên những bức hình cô và Khưu Dật đi vào khách sạn, anh đều xoá cả đi. 
Nhưng tin tưởng nào phải chuyện dễ dàng đến thế? Cái giá của lòng tin là quá đắt. Tình yêu càng sâu đậm, lòng tin càng mong manh. Hình ảnh đó bị xoá đi trên điện thoại không còn lấy một dấu vết, nhưng làm sao có thể bị xoá nhoà trong tâm trí anh?! 
Nhất là khi tối muộn, San San tỉnh dậy, chẳng biết nghĩ gì mà vào phòng làm việc với chiếc váy khoét sâu, luôn mồm xin lỗi. Hành động kỳ quái cùng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-hoang-de/1098851/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.