Cô đúng là giả dạng tốt đấy. Sao cô không đi làm diễn viên.
- Nếu tôi bảo tôi không có anh có tin tôi không?
- Loại đàn bà như cô tin làm sao đây?
Hạ Uyển cô biết rồi. Trên đời này chẳng ai tin cô cả. Cô cũng mệt rồi cũng chẳng muốn đôi co với hắn nữa.
Diệp Mặc chút xong cơn giận hắn cũng bước ra khỏi phòng. Diệp Mặc hắn cũng chẳng dễ chịu hơn cô là bao. Hắn cũng bị tổn thương cũng bị người hắn yêu nhất bỏ hắn.
Sáng hôm sau cô dậy đã thấy Diệp Mặc đi làm từ sớm rồi. Cũng may hắn không có ở đây nên không khí cũng tốt hơn. tin nhắn điện thoại của cô reo lên.
- Hạ Uyển em đến bệnh viện kiểm tra định kì và lấy thuốc nhé.
Nội dung tin nhắn đó là của Bác sỹ điều trị tâm lý cho cô Cẩn Nam. Đúng rồi mai cô cần đến bệnh viện. Nhân lúc hắn không có nhà cô đã xin phép ra ngoài.
- Bác à. con... muốn ra ngoài gặp bạn con có chút việc.
- Con đi ta sợ thiếu gia sẽ nổi giận.
- Con sẽ về sớm.. con xin bác.
Bác quản gia suy nghĩ một lúc cũng giúp cô ra ngoài và dặn cô nhớ về sớm.
Hạ Uyển bắt taxi đến bệnh viện C cô đã hẹn trước với bác sỹ Cẩn Nam nên cô vào thẳng phòng anh.
- Bác sỹ Cẩn Nam.
- Hạ Uyển em đến rồi? Bệnh tình em tôi theo dõi là đã ổn vì vậy em lấy và uống hết đợt thuốc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-dau-thuong-em-se-tu-bo/2880717/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.