Diệp Mặc anh mặc kệ đối phương có cảm nhận gì. anh chỉ biết trong cô anh rất thỏa mãn. Anh cũng đắm chìm trong dục vọng và vô thức anh gọi.
- Mộng Uyển... em kẹp anh chặt quá
Hạ Uyển nghe xong hóa đá người rõ ràng anh biết rõ cô đang nằm dưới thân anh mà. Sao lại gọi Mộng Uyển. Tim cô rất đau như có muôn vàn nhát dao đang đâm vào nó.
- Diệp... Đau anh có thể nhẹ nhàng không?
- Cô đau mặc cô.
Thả lòng người ra. Đừng có siết chặt tôi.
Diệp Mặc anh vừa nói vừa đánh vào mông cô " Chát" cô đang mở màng nghe tiếng anh nói cũng bắt đầu thả lỏng người. anh thấy bên dưới không còn khô hạn thêm vào đó là có mật chảy ra giúp tiểu đệ anh vào trong dễ dàng hơn.
Diệp Mặc ra vào mạnh mẽ bên trong cô, anh đổi hết tư thế này sang tư thế khác. Anh mạnh mẽ đâm vào trong cô.
- Không ngờ cô lại d*m đãng vậy? Nhìn xem cô này
Diệp Mặc anh vừa làm vừa ghé sát tai cô nói. Cô rùng mình bất giác kêu tiếng rên rỉ, thấy vậy cô vội lấy tay che miệng mình lại. Cô không muốn mình lại phát ra âm thanh ghê tớm vậy.
- Rên đi. rên to lên cho tôi nghe.
Hạ Uyển hôm nay tôi chơi cô chết cũng do cô đáng bị như vậy. Loại đàn bà độc ác như cô tôi phải chơi chết cô.
- Mau.. dừng lại.. tôi mệt...
Diệp Mặc mặc kệ cô kêu gào muốn xin tha. Anh vẫn ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-dau-thuong-em-se-tu-bo/2880719/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.