Chuông điện thoại đột ngột vang lên, từng hồi từng hồi truyền vào tai Vân Mộ Hoa.
“Ồn ào quá…” Vân Mộ Hoa vươn tay túm chăn chùm lên đầu mình, nhưng tiếng chuông phiền phức kia vẫn vang lên không dứt.
Khốn thật… Sau mỗi lần làm xong loại chuyện này, cậu đều mệt đến mức chỉ muốn ngủ…
Vân Mộ Hoa muốn ngủ tiếp, thế nhưng tiếng chuông vẫn kiên trì vang lên bên tai, bất quá Vân Mộ Hoa không thèm đếm xỉa tới nó.
“Mộ Hoa, điện thoại của em kìa, không bắt máy sao?”
“Ồn ào muốn chết…” Không thể không chui ra khỏi ổ chăn, Vân Mộ Hoa tâm không cam tình không nguyện mà vươn tay với lấy chiếc điện thoại đặt trên tủ đầu giường, bắt máy, nhắm mắt nhắm mũi hỏi, “Ai vậy?”
“Còn ai nữa? Chị đây…”
Hả? Vừa nghe được tiếng Vân Mộ Âm, con sâu ngủ của Vân Mộ Hoa liền chạy mất hơn phân nửa.
“Chị, có chuyện gì sao?” Vân Mộ Hoa dụi mắt hỏi.
“Âu Dương Thụy đâu? Có phải là đang ở cạnh em không?”
“Đúng vậy, chị tìm anh ta?” Vân Mộ Hoa mở mắt, liếc về phía Âu Dương Thụy ngồi bên cạnh.
“Điện thoại của anh ta tắt máy, em nói với anh ta rằng chị tìm anh ta có việc, kêu anh ta bật máy ngay lập tức.”
“A.” Vân Mộ Hoa không nhịn được hỏi, “Chị tìm anh ta có việc gì sao?”
“Có, mau bảo anh ta bật máy đi.”
“Vậy được rồi.” Thấy chị mình không chịu nói, Vân Mộ Hoa chỉ đành cúp điện thoại, thành thật chuyển lời lại cho Âu Dương Thụy.
Chị gấp gáp tìm Thụy như thế là có việc gì chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-bat-tinh-nhan-bo-tron/1318928/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.