“Anh đây cũng đang chờ mà.” Khóe môi Âu Dương Thụy khẽ cong lên, “Bộ dáng trước đó của em rất giống một con sói, tựa như muốn hôn anh vậy.”
“Sao? Em không thể hôn anh à?” Vân Mộ Hoa ngửa đầu nhìn đôi môi kiêu gợi của đối phương, mở miệng hỏi.
“Đương nhiên có thể, em muốn hôn lúc nào thì hôn lúc đó.” Âu Dương Thụy nhẹ nhàng nói một câu đầy chất cám dỗ với một Vân Mộ Hoa ‘ngây thơ’ như thế.
“Vậy anh cúi đầu xuống thấp một chút đi.” Mắt Vân Mộ Hoa phát sáng. Bị Âu Dương Thụy cám dỗ, cho nên hiện tại, đích xác là cậu rất muốn hôn anh ta. Vân Mộ Hoa vươn tay vòng lên cổ đối phương, dưới sự phối hợp của người kia mà bắt đầu len lỏi đầu lưỡi của mình tiến vào.
Đáy mắt Âu Dương Thụy tràn đầy tiếu ý. Đạt được mục đích, anh vươn tay giữ chặt phần gáy Vân Mộ Hoa, giành lại quyền chủ động, bá đạo mà mút lấy nước bọt bên trong khoang miệng đối phương, triền miên quấn lấy đầu lưỡi của cậu.
“Ưm…” Vân Mộ Hoa bị người nọ hôn thật lâu, mãi mới hít được một chút không khí trong lành.
Âu Dương Thụy ôm lấy thân thể xụi lơ của Vân Mộ Hoa trở về căn phòng của bọn họ, trước đó cũng không quên mua một ít đồ ăn.
Vào phòng, Âu Dương Thụy đem đồ để trên bàn, quay lại cười nói, “Mộ Hoa, em pha giúp anh một tách cà phê đi.”
“À, được.” Vân Mộ Hoa không chút do dự liền đi pha cà phê, chuyện tìm Tô Hàm chỉ có thể tạm thời gác lại.
Âu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-bat-tinh-nhan-bo-tron/1318929/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.