Vân Mộ Hoa run rẩy cắt xuống một đường. Cậu phát hiện tiếng rung phát ra từ bên trong hậu huyệt mỗi lúc một lớn, mà tốc độ rung động cũng càng thêm dữ dội. Rõ ràng Ân Dương Thụy đang điều khiển cái đó từ bên ngoài.
“A… đừng… ưm… tắt đi…” Vân Mộ Hoa dựa vào lồng ngực của Âu Dương Thụy, trong miệng liên tục nói ‘đừng’, thế nhưng thân thể lại cảm thấy cực kỳ thoải mái. Rung động mỗi lúc một kịch liệt hơn khiến cậu không cách nào đứng vững được nữa. Vì thế cậu run run rẩy rẩy ngồi xuống đất, nghẹn ngào rên rỉ.
“Nhìn bộ dạng của em thực rất thoải mái. Bánh gato để anh giúp em cắt đi.” Âu Dương thụy cười cười cầm lấy con dao nhựa, cắt ra hai miếng bánh nhỏ đặt lên trên đĩa.
“Mộ Hoa, ăn bánh đi.” Anh ta đưa một miếng bánh đến trước mặt Vân Mộ Hoa, xấu xa nói, “Ăn đi.”
“Ưm…” Vân Mộ Hoa gập người ngồi xổm trên mặt đất, chỉ cảm thấy kích thích nơi hạ thân càng lúc càng không thể nào chịu được, làm gì còn tâm tư mà ăn bánh gato?
“Muốn anh đút cho em ăn sao?” Âu Dương Thụy ghé sát bên tai cậu phả tới từng luồng hơi nóng, lại dùng chiếc dĩa xắn ra một miếng bánh kem, đưa lên miệng Vân Mộ Hoa.
“Ư a… Anh trước tiên tắt nó đi đã… a…”
“Đây là quà anh tặng cho em, sao có thể dễ dàng tắt đi như vậy?” Âu Dương Thụy thừa dịp Vân Mộ Hoa hé miệng nói chuyện liền đút miếng bánh gato vào trong miệng cậu.
Mùi vani thơm ngon tựa hồ lan tràn ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-bat-tinh-nhan-bo-tron/1318927/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.