Sau hơn một năm, Đông Tuyết đã có thể hóa thành hình dáng của một thiếu niên.
Cứ thế ngày tháng chậm rãi trôi qua, Đông Tuyết cùng ở cạnh Cố Minh trong gian phòng nhỏ hẹp này, ngày thường khi Cố Minh ra ngoài săn thú thì y ở nhà dọn dẹp nhà cửa.
Gần đây y có đam mê nấu cơm, mỗi ngày đều nấu đa dạng các món ăn khác nhau, dù y nấu như thế nào thì Cố Minh cũng sẽ khen ngon, đồng thời ăn không sót lại miếng nào.
Đông Tuyết không biết tại sao nhưng khi nhìn Cố Minh ăn hết đồ mình nấu, trong lòng y đều sẽ có cảm giác thỏa mãn đến kỳ lạ..
“Mùi vị như thế nào?” Đông Tuyết chống mặt nhìn Cố Minh cười khanh khách, vài sợi tóc đen rơi trên vành tai trắng nõn như lóe lên một tia ánh sáng ấm áp.
“Ăn ngon lắm!”
“Đông Tuyết, ngươi nói thử xem chúng ta như thế này có giống một đôi vợ chồng bình thường không?” Cố Minh mỉm cười nhìn Đông Tuyết nhưng trong lời nói lộ ra một tia dò hỏi.
“Vợ chồng? Vợ chồng là cái gì?” Đông Tuyết có chút không hiểu, y ngồi ngay ngắn lại hỏi.
“Vợ chồng là người mỗi ngày ở bên nhau, cùng nhau sinh hoạt, là người sẽ làm bạn đời của nhau.” Cố Minh nhìn ánh mắt mơ hồ của người đối diện rồi nở nụ cười gượng gạo, trong giọng nói mang theo một chút mất mát mà hắn của không nhận ra.
“Vậy là ngươi muốn cùng ta trở thành vợ chồng sao?” Đông Tuyết cảm thấy Cố Minh đột nhiên ủ rũ, do dự một lúc rồi chậm rãi hỏi.
“Muốn.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-tuyet/438288/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.