Thuở xưa có ngọn núi, trên núi có tòa miếu đổ nát gọi là “Hồ tiên miếu”.
Bên cạnh tòa miếu đổ nát dựng một gian nhà, có một nam nhân mặc quần áo tả tơi ngồi bên ở bàn đá trước cửa, xung quanh là một vòng tròn tiếng cười nói của những tiểu hài đồng.
“Sư phụ, sư phụ, người kể tiếp chuyện hôm qua chưa nói xong đi!”
Nam nhân mặc quần áo tả tơi cười cợt, hắng giọng một cái rồi từ từ nói với giọng trầm thấp
Ngày xưa có ngọn núi gọi là Hồ Sơn.
Dưới chân Hồ Sơn có một thôn làng tên là “Tiên Hồ thôn”, trong thôn có một vị người đàn ông kỳ quặc tự xưng là “Thần Tiễn Thủ”, không ai biết hắn hắn từ đâu tới, giống như đột nhiên có một ngày xuất hiện trong sơn thôn, sau đó dựng lên một gian phòng rồi sắp xếp ổn thỏa ở lại thôn.
Người đàn ông kỳ quặc này tên Cố Minh, hắn trước kia vốn là tướng quân của triều đình, sau đó bị người ám toán, nhặt được một cái mạng rồi lưu lạc đến sơn thôn này.
Trong thôn phần lớn đều là người già và trẻ em, những thanh niên thân thể cường tráng đã đi vào thành tìm đường mưu sinh.
Tướng quân thời trước bây giờ thành một thợ săn ở sơn thôn nhỏ.
Một ngày đẹp trời nọ, Cố Minh thu dọn cung tên rồi đi vào sâu trong núi, ai ngờ mây đen đột nhiên giăng kín, cuồng phong gào thét, Cố Minh cau mày tìm nơi trú mưa, có điều vừa quay lại thì trong núi bỗng nhiên xuất hiện một làn sương mù dày đặc.
Có chút kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-tuyet/438287/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.