Tiếng mưa ù ù xối xả ở bên ngoài bầu trời vang vọng, thanh âm của những tia sét rền vang cả một vùng trời đen thăm thẳm. Bầu trời tối sầm, mưa không ngớt, xung quanh toàn một màn nước trắng xóa. Những hạt mưa mùa xuân mỏng tang, nhỏ xíu may mắn rơi xuống không gian. Mưa rơi lất phất, nghiêng nghiêng như muốn làm chênh vênh cả không gian ướt nhòe. Cơn mưa mùa đông đột ngột ghé đến giữa đêm, một cách lặng lẽ nhất. Gió thổi mạnh hơn, làm rung những cành lá, những hàng dây phơi. Từng đợt mưa thi nhau đổ xuống, không mãnh liệt, mà ung dung, từ tốn. Từng lớp mưa cứ thế rải đều đều, tạo thành từng đợt âm thanh tí tách, tí tách. Thế mà chỉ phút chốc, cả thành phố Barcelona xinh đẹp đã ướt sũng, ngập trong mưa. Không khí vốn lạnh lẽo nay còn buốt giá hơn. Những hàng cây, tòa nhà im lặng, trầm tư dưới bóng mưa. Không gian yên tĩnh, buồn bã đến lạ kì.
Ngoài đường lộ vô số xe tấp nập chạy vụt qua hấp tấp và hối hả, cơn mưa ngày một lớn, gió mùa đông thổi mạnh lên người như cắt da cắt thịt. Nhưng chẳng một ai để ý đến, trong đêm mưa lạnh lẽo thấu xương thấu tủy đó dưới ánh đèn đường lại dần in lên hình ảnh của Ngọc Trinh đàn ông cao ráo, một thân từ đầu đến chân đều là màu đen đi trong đêm mưa tối tăm như thế quả thật chả có gì nổi bật.
Lục Sát chậm rãi tiến bước đi về phía trước, gương mặt hắn thẫn thờ như người không hồn lạc vào cõi U
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-tinh/3054644/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.