Em chẳng cách nào chống cự, nhất là khi đêm về
Nhớ anh nhiều đến mức không thở được
Hận bản thân không thể lập tức đến bên anh
Và hét thật lớn với anh rằng
Em bằng lòng, bằng lòng vì anh
Em bằng lòng vì anh mà quên đi cả tên mình
Chỉ cần được ấm áp trong vòng tay anh thêm một giây
Mặc dù phải đánh đổi cả thế giới, em cũng cam tâm.
...
Thật khó khăn để một trái tim đã từng có sự cuồng nhiệt cháy bỏng về tình yêu phải lặng lẽ chết đi trong năm tháng.
Thời gian mỗi phút, mỗi giây trôi qua đều khiến sự đau đớn trong tim đó thêm một chút nữa, bởi vì trong đầu óc vẫn luôn ghi nhớ khắc sâu hình ảnh người mình yêu sâu đậm trong tim. Trong thứ gọi là tình yêu mê muội giữa người với người với nhau đó, yêu càng nhiều, lúc tổn thương lại càng đau, đau đến mức chẳng muốn mở lòng thêm với một ai nữa. Không phải vì không thể yêu được ai, mà là trong trái tim đầy rẫy vết thương đó vẫn luôn để dành vị trí cho một người duy nhất, nơi đó không ai có thể đi qua và chiếm cứ được.
Yêu một người đã khó, muốn quên đimột người càng khó hơn. Làm sao có thể dễ dàng buông bỏ được người đàn ông đã tạo ra cho mình một mộng ảo hạnh phúc xa vời, càng làm cho mình chịu tổn thương gấp bội khiến mình đau đến tan nát cả cõi lòng.
Bốn năm dài đằng đằng trôi qua từng ngày, Hàn Khiết Tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-tinh/3054646/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.