Mùa đông năm 210, Thủy Thánh Lang Xuy tuy bị thua một trận, phải tạmthời rút quân về hạ lưu sông Đà, tuy nhiên vẫn không hề từ bỏ ý định đồsát Ba Vì. Quân dân thành Tản do đó vẫn không hề buông xuống phòng thủ,tiếp tục hăng say lao động để dự phòng cho chiến tranh.
Mùa đông ở Ba Vì rất lạnh, đỉnh Tản Viên nơi Tản Cung tọa vị thậm chí lất phất chút sương đá. Đa phần dân trong thành không thích không khílạnh cho lắm, bởi mùa đông không thể trồng cây, lương thực chính vì thếchỉ có thịt thú.
Vậy mà năm nay lại sinh ra sự lạ. Giữa cái lạnh cắt da của mùa đôngvùng núi, cây cối trên Tản Viên không những đột nhiên xanh tốt, thậm chí có loại còn nở hoa, kết quả! Dân thành cho đó là điềm lành, ông trờihậu đãi Tản Thánh cùng con dân của ngài nên mới ban phép lạ giúp sứcgiữa thời điểm chiến tranh loạn lạc.
Dao Sùng nhìn cảnh dân chúng cảm động rối rít lạy tạ ơn trời, lòng nghĩ đến nguyên nhân thật sự, cả người không khỏi run lên.
Thật ra, tất cả đều là nhờ Tản Thánh của chúng ta thật, song việc lại chẳng có chút gì liên quan đến trời. Tạm thời ngưng chiến nên sinh rảnh rỗi, khiến vị sơn thánh nổi tiếng lạnh máu suốt ngày không có chuyện gì làm, liền kéo vợ lên giường giã gạo chống lạnh. Mặn nồng liên miên nhưthế, cây cối do ảnh hưởng tâm tình của mộc yêu, chống lại cả tự nhiên mà đâm chồi nảy lộc, vốn là chuyện không khó để hiểu ra.
Ngoài lý do khiến người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-thoai-van-lang/2361749/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.