Thời gian ở Phong Châu, để tránh cảnh ngày đêm ủ dột nhớ tình lang, Lạc Cơ lập chí tìm hiểu sự tình của cha mẹ.
Vốn là từ khi đến đây, lân la dò hỏi nàng mới biết sau khi quốc mẫuqua đời, vua cha đã lệnh cho đốt tất cả những gì liên quan đến nàng. Divật còn sót lại của Mộc Nữ trên trần thế, e rằng chỉ còn mộ hầm lạnh lẽo kia.
Và nàng, con gái mộc yêu.
Lại nói, Hùng Duệ Vương ban ngày chỉ biết lên triều lao đầu vào giảiquyết chính sự, đêm đến lại uống say túy lúy, dùng rượu để ru mình vàogiấc ngủ mệt nhoài. Bọn xảo xứng thưa rằng, tình trạng này trước đây còn tệ hơn, từ khi có Mỵ nương mới đỡ đi phần nào. Ít ra vương của họ đãbiết ăn uống điều độ, tính tình cũng không quá gay gắt như xưa, chỉ cóthói quen uống rượu hình thành đã quá lâu nên không bỏ được nữa, hoặcchính là không muốn bỏ.
Lạc Cơ không biết uống rượu có hại hay không, chỉ biết mỗi lần vuacha say khước đều toát ra bi thương tột cùng, nồng đậm đến nỗi lệ khôngchạm lưỡi cũng khiến cho nàng sầu não theo ông. Linh cảm cho biết tất cả đều có liên quan đến mẹ và mộng cảnh nàng trông thấy ngày trước.
Đau đớn khó chịu như vậy, nàng thật không muốn cha già đêm nào cũng phải nếm trải.
Thắt chặt quyết tâm, nàng cố tình sai xảo xứng tìm vài cây tân langvề trồng trong vườn. Tân lang kể từ sau hoàng hậu qua đời vốn bị HùngDuệ Vương cấm trồng trong phạm vi Phong Châu, quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-thoai-van-lang/2361737/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.