Tân Lang Bung Nở
Tấm lòng mộc quỷ khiết thanh
Tân lang nở rộ chứng danh tim này.
Bồng bềnh một đóa tình say.
Hỏi người dám uống, hay chuyền tay ai?
Mới sáng sớm, dân bản đã thấy thiếu nữ áo trắng ngước đầu ngắm nhìnhàng cây chết khô trước hiên, ánh mắt vương chút tiếc thương âm thầm.
Thanh niên tuấn tú khoác áo lông chim từ trong nhà bước ra, theo ánh mắt nàng quét sơ qua cảnh tượng cằn cỗi, lặng lẽ lắc đầu.
“Là tân lang* đã khô héo.”
Thế rồi chẳng đợi nàng kịp phản ứng, lão trưởng bản đã ào vào thỉnhNguyễn Tuấn qua nhà hỏi han vài chuyện. Trước khi rời khỏi cùng DaoSùng, chàng dặn dò Lạc Cơ chỉ được dạo chơi trong khuôn viên bản, lạibảo đến trưa thấy chàng chưa về thì sang nhà tổ tìm. Nếu nhìn không ra,nhớ kỹ ngoài mùi vị, nàng có thể nhận ra chàng nếu chú ý kỹ hình vẽ trên người. Nguyễn Tuấn là sơn thánh, là chúa Ba Vì, do đó văn thân manghình lạc điểu linh thú, khác xa so với cư dân các bộ lạc khác.
Lạc Cơ dán mắt vào người chàng, cố gắng nhớ kỹ từng đường nét môphỏng sinh vật thần thánh trải dài từ ngực sang lưng thân hình vạm vỡ,đoạn ngoan ngoãn gật đầu. Đến lúc chàng rời khỏi, nàng ôm lấy cột nhàtrông theo với đôi mắt không đành lòng, mãi chẳng thấy chàng quay đầumới tiu ngỉu xoay lưng đi ra sân. Ai ngờ vừa đi được vài bước, phía sauđã có tiếng chân người tiến lại.
“Nàng,” dừng lại cách nàng một sào, chàng có vẻ đang đấu tranh với điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-thoai-van-lang/2361711/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.