Có ai qua núi Ba Vì,
Nhắn giùm thánh Tản, nữ nhi mối tình.
Lòng chàng mãi nặng chúng sinh,
Có hay tim thiếp đã sinh chân thành?
Dao Sùng từ thuở lọt lòng mẹ đến giờ, đây chính là lần đầu tiên trông thấy tiên nữ hạ phàm.
Tóc dài bóng mượt một màu đen huyền hoặc, da trắng nõn tựa bạch ngọcxứ Bắc, từng đường nét trên gương mặt mỹ miều thoáng động lòng người.Nàng choàng một áo khoác vải màu rêu, trang phục trắng toát, chân trầnđeo vòng chuông nhạc bước nhanh về phía chàng.
Ôm chầm lấy. Còn ngửi ngửi.
“Thục Phán!”
Chưa kịp hoảng hốt trước cái tên, tiên nữ đã đẩy mạnh chàng ra, mặt nhăn nhó. “Không phải Thục Phán!”
Dĩ nhiên là không phải! – Chàng thầm than thở, chưa kịp suy nghĩ sâu hơn thì chất giọng trầm ổn quen thuộc đã trỗi lên từ phía sau.
“Dao Sùng.”
Chàng quay lại, mừng rỡ hơn bao giờ hết trước nhân vật vừa đến.
Toàn thân khoác áo lông chim trĩ trắng tinh, khiêng đồng khắc hìnhdiều hâu loang loáng ánh vàng trong nắng sớm, rìu chiến hai lưỡi chóisắc hoàng kim – đặc trưng của vùng Ba Vì sơn lĩnh. Tất cả làm nổi lênvăn thân* lạc điểu** trải dài trên thân hình vạm vỡ, tóc nửa ngắn sátđầu nửa tết thành hai bím nhỏ thả dài đến giữa lưng – chứng tỏ địa vị kẻ này không thể khinh thường. Mày rậm, mũi thẳng, đường nét tuấn tú lạikhông kém phần kiên nghị. Đôi mắt dài ẩn chứa sự diễm lệ lặng lẽ, khinổi giận có thể bùng lên thứ lửa quyền uy khuynh đảo thế gian.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-thoai-van-lang/2361709/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.