Lâm Hề ngẩn ngơ ngồi dướiđất, chân mềm nhũn đến mức không đứng dậy nổi. Trong lòng cô biết rõ ràng, nếuhôm nay đứa trẻ đó không chết thì người chết chính là cô và Vô Song, vừa rồinếu cô đánh thức Vô Song tỉnh dậy được, đứa trẻ này cũng tránh không được vậnrủi hồn phi phách tán, nhưng chết cháy thì rất tàn nhẫn…
Lâm Hề bịt mũi lại, trongkhông khí tựa hồ còn có mùi hương cháy khét khiến cho cô buồn nôn.
Một bóng người không biết từkhi nào thì đã đứng phía sau lưng cô, giọng thanh niên trong sáng vọng vào taicô: “Ngay cả tộc Phi Tặc yếu nhất cũng không đối phó được sao, đồng thể của TửThần thật yếu đến mức đáng thương.”
Lâm Hề cứng ngắc quay đầu,thấy một thiếu niên mặt áo đỏ, thoạt nhìn cùng lắm thì anh ta cũng chỉ khoảngmười mười sáu mười bảy tuổi, nhưng khóe miệng lại lộ nụ cười tàn nhẫn không hợpvới lứa tuổi, tựa như vừa rồi anh ta chỉ đốt một tờ giấy, chuyện nhỏ như gãingứa.
“Bị hù dọa rồi sao?” Thiếuniên ngồi xổm xuống, nhìn thẳng Lâm Hề, mái tóc ngắn màu vàng kim và chiếc hoatai hình đinh khoa trương làm cho anh ta thoạt nhìn giống như thiếu niên bấtlương du cô du đãng bên ngoài.
Nhìn thấy vẻ mặt ngẩn ngơ củaLâm Hề, thiếu niên vươn tay không khách khí nắm lấy cằm Lâm Hề, đưa khuôn mặtcủa cô xoay qua xoay lại: “Thật sự là ngốc đến mức bất ngờ nha, cô cứ ngây ngốcnhìn tôi như vậy chỉ sẽ khiến cho tôi muốn hủy đi đôi mắt xinh đẹp của cô màthôi.”
Tiếng nói vừa dứt, Lâm Hềtinh tế cảm nhận thấy bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-the/46218/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.