Sau một ngày trải qua đủ thứ cảm xúc lẫn lộn và mâu thuẫn, Hạ An đã quyết định làm một chuyện không thể đoán được:
Đó chính là tự về nhà cũ một mình cho đợt nghỉ này.
Ba Hạ An nghĩ rằng vì ông còn vướng bận công việc mà không đưa cô về quê nghỉ được nên cô cảm thấy chán. Do thấy có lỗi nên ông cũng đồng ý cho cô đi vài hôm, đích thân ông sẽ cùng đưa cô về rồi sẽ xuống đón cô lên sau.
Sáng lúc Hạ An tỉnh dậy thì thấy có tin nhắn trên trang mạng xã hội của cô, người gửi là Trọng Thức:
“Hey An, hôm nay rảnh không? Anh ghé trạm bus gần nhà em đưa vé xem ca nhạc nè!”
Ồ thì ra là hôm đó anh ta không nói suông.
Hạ An lịch sự đồng ý rồi hẹn anh ta tí nữa đi ra trạm. Dù gì cô cũng cần đi ra ngoài mua chút đồ linh tinh, như thế cũng tiện đường.
Sau khi sửa soạn tươm tất bước ra ngoài, cô gặp phải Kỳ Dương đang chuẩn bị khởi động lấy xe đem về. Bắt gặp Hạ An, Kỳ Dương có hơi chút ngượng ngùng:
“Tối qua… làm phiền em rồi.”
“Phiền gì đâu. Anh đỡ hơn chưa? Sao qua không nói em biết?”
Hạ An thật sự rất lo cho Kỳ Dương. Hôm qua nếu anh ta mà say xỉn lái xe về như thế chẳng khác nào tự tìm lấy tử thần.
Kỳ Dương có đôi chút im lặng. Dáng vẻ này thật sự không giống anh bình thường chút nào.
“… Có gì đâu. Chỉ là lấy xe về thôi mà.”
“Anh ăn uống gì chưa?”
Đối mặt với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-thanh/1073612/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.