- Dạ Vũ, ngoan, đừng làm loạn! -
.
“Mày có hai sự lựa chọn. Một là đổi ngành và tao sẽ nói với chú mày. Hai là tao sẽ đưa mày ra khỏi đây để đi du học.”
“Du học? Ở đâu? Ở Mỹ à?”
Ban Đông thái độ đáp lại Diệp Vương. Hôm nay quả nhiên ông ta không còn kiên nhẫn với anh nữa rồi. Sắp tới tập đoàn của lão ta sẽ mở rộng về mảng bất động sản ở những khu vực mới khác. Một mình ông ta cơ bản ôm không xuể nên mới để anh em người nhà cùng gánh vác. Có điều hình như đợt đầu tư này là ở nước ngoài.
Lý do sâu xa mà ông ta muốn đẩy anh đi cũng quy về hai chữ: thừa kế.
Một người thừa kế không am hiểu thị trường, không hiểu rõ cách tổ chức vận hành, không biết nắm bắt cơ hội đầu tư chính là thứ Diệp Vương đang quan ngại ở Ban Đông.
Có lẽ ông ta hy vọng rằng việc học ở nước ngoài sẽ thay đổi được thế giới quan của Ban Đông. Ai biết được, rất nhiều người con sinh ra trong gia đình giàu có sau khi đi du học về đều trưởng thành một cách rõ ràng.
Ban Đông cũng chẳng nể nang gì, chọc ngay chỗ ngứa của lão ta: Ở Mỹ à?
Diệp Vương biết: cho dù mai có là tận thế cũng quyết sẽ không để Ban Đông gặp đứa con ngoài giá thú mà ông rất mực yêu thương tên Diệp Dương này.
Ông ta lặng lẽ quay lưng tiến về phòng, thị uy để lại đúng một chữ: Úc.
Một cách biệt quá lớn. Ban Đông hiển nhiên hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-thanh/1073611/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.