Dù là ở quốc gia nào đi nữa, rượu chẳng bao giờ thiếu, nơi uống rượu luôn là nơi nhiều người nhất.
Vài cảnh sát biển tất nhiên có sở thích này, cứ đến chỗ nào là luôn đi tìm một vài quán rượu rồi ngồi xuống, mặc dù chỉ hai chai bia cũng có thể vui vẻ cười đùa, đối với những nơi như vậy, dường như bọn họ có cảm giác phương hướng trời sinh, không hề kém các thủy thủ lão luyện trên Lê Sa Hào một chút nào, thế nên, khi chỉ mới đi về hướng Đông được một lúc thì bọn họ đã tìm được một nơi tốt để nghỉ chân rồi.
Không ngờ nơi này lại có một siêu thị không nhỏ! Nhưng trên bảng hiệu lại không ghi siêu thị mà là quán rượu.
Không ai đọc được chữ trên đó, nhưng có hình vẽ bình rượu rất to, ha ha, chính là thế đấy.
Nhìn dáng vẻ sốt ruột của những người này, Lý Nhất Đình cũng không nhịn được cười tỏ vẻ hiểu ý, nói thật, không phải ông cực kỳ thích uống rượu, nhưng nếu đã đi theo các cảnh sát biển thì cứ đi theo phong cách của bọn họ vậy. Cách trang hoàng của quán rượu như một siêu thị loại nhỏ cộng với một nhà hàng, nơi này còn cung cấp những món ăn liền nóng hổi như mì udon, càng không thể thiếu các món đặc sản của Nhật Bản như sushi, sashimi và nhiều món trộn được bảo quản trong tủ lạnh, nhưng những món trộn đó hơi khác so với trong nước; ủa, trong số các món trộn này có hai thứ khá đặc biệt khiến ánh mắt Lý Nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-than-tham/2417550/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.